Bảy năm sau anh gặp lại cô, chính là trong hoàn cảnh cô bị mù còn có một đứa con sáu tuổi. Còn anh, vẫn là chàng trai của năm nào nhưng tiếc là đã không còn để tâm đến cô nữa. “Gia Quyến, mình chia tay đi! Đời này Triệu Nhã Yên em nợ anh!”
Nhã Yên nước mắt đầm đìa, cựa quậy để tránh đi cái ôm siết chặt của Tôn Gia Quyến.